Nghề giáo tôi yêu

Tôi yêu và tham vọng trở thành một người giáo viên được đứng trên bục giảng. Bởi lẽ trong tâm lý của tôi những người thầy cô giáo thật vĩ đại và cao quý, hiền lành nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc để truyền đạt cho học trò không chỉ những kiến thức và kỹ năng trong sách vở mà còn cả những kĩ năng sống để vững bước trên những chặng đường trong tương lai .
Ta vẫn gọi là nghề cao quý nhất.
Có một nghề không trồng cây vào đất.
Mà cho đời những đóa hoa thơm.
Có một nghề lặng thầm những đêm thâu.
Bên đèn khuya miệt mài trang giáo án.
Giọt mồ hôi rơi nhòe trang giấy.
Đó là nghề, nghề giáo tôi yêu!…
Có một nghề bụi phấn bám đầy tay. Ta vẫn gọi là nghề cao quý nhất. Có một nghề không trồng cây vào đất. Mà cho đời những đóa hoa thơm. Có một nghề lặng thầm những đêm thâu. Bên đèn khuya miệt mài trang giáo án. Giọt mồ hôi rơi nhòe trang giấy. Đó là nghề, nghề giáo tôi yêu ! …Tôi yêu và tham vọng trở thành một người giáo viên được đứng trên bục giảng. Bởi lẽ trong tâm lý của tôi những người thầy cô giáo thật vĩ đại và cao quý, hiền lành nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc để truyền đạt cho học trò không chỉ những kỹ năng và kiến thức trong sách vở mà còn cả những kĩ năng sống để vững bước trên những chặng đường trong tương lai. Nghề giáo với những chắc áo quần nhã nhặn ngăn nắp, những chiếc váy dài qua gối càng thêm phần nhẹ nhàng lịch sự lại tương thích với thuần phong mĩ tục của con người Nước Ta .

Những người thầy cô lặng lẽ âm thầm, dù trời nắng hay mưa, mùa đông lạnh buốt hay những ngày mùa hè oi bức thì cũng không có gì có thể làm khó được những con người vĩ đại ấy.những người thầy truyền đạt những bài giảng hay và ý nghĩa, những kĩ năng sống, cách ăn mặc,biết đối nhân xử thế,những cách ứng xử giao tiếp trong xã hội.

Bạn đang đọc: Nghề giáo tôi yêu

Lúc sinh thời, cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng cũng đã từng phát biểu : ” Nghề dạy học là nghề cao quý bậc nhất trong những nghề cao quý. Nghề dạy học là một nghề phát minh sáng tạo bậc nhất trong những nghề phát minh sáng tạo vì nó phát minh sáng tạo ra những con người phát minh sáng tạo “. Đúng như vậy, nghề dạy học là một nghề cao quý và thiêng liêng để tạo ra những nhân tài cho quốc gia. Để trở thành một người thầy tốt thì điều quan trọng nhất chính là có tâm và có tài. Tâm ở đây chính là sự tận tâm của một người giáo viên với việc làm của mình, yêu nghề, thương trò chính là điều cơ bản nhất để trở thành người thầy tốt. Cái “ tâm ” được hình thành từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường : Học sinh nhìn hình tượng của những thầy cô giáo trên bục giảng, hình tượng tạo nên tham vọng và hành vi cho tuổi trẻ, hình thành nhân cách, đậm chất ngầu, bản lĩnh cho mỗi con người, hình thành cái “ tâm ” cho mỗi học viên. “ Tâm ” có sáng hay không còn tùy thuộc vào sự tiếp thu của mỗi học viên nhưng nhất định hình tượng thầy cô phải sáng, phải tỏa nắng rực rỡ tỏa ánh hào quang chính do ánh hào quang này có khi sẽ còn theo đuổi mỗi học Tài tức là năng lực, kỹ năng và kiến thức phải thật vững chãi thì mới giảng dạy ra những con người có ích cho cuộc sống. Do đó người thầy phải là người vừa dạy chữ vừa dạy người, nên kỹ năng và kiến thức thầy phải thật chắc và luôn là tấm gương để học viên phải nói theo .
Nghề giáo yên cầu người đứng trên bục giảng phải tự tin và bản lĩnh, biết chịu đựng và vượt qua khó khăn vất vả trước mắt, đem rất là mình góp sức cho thế hệ tương lai của quốc gia. Nghề nào cũng vậy, nhất là nghề giáo cần phải trải qua thử thách mới trở thành một nhà giáo có bản lĩnh, có tâm, có đức và có tài .
Có thể nói rằng Không có người thầy thì không có giáo dục. Nhiệm vụ của thầy cô giáo là rất quan trọng và rất vẻ vang. Chính vì niềm tin hiếu học, vì yêu cái chữ mà dân cư Nước Ta tất cả chúng ta quý trọng vô cùng những người làm nghề dạy học. Nhân dân tôn vinh, yêu dấu gọi người thầy là người giáo viên nhân dân, người kĩ sư tâm hồn. Bởi với người thầy giáo, dạy học không chỉ là dạy chữ mà còn dạy cho học trò đạo lí làm người. Địa vị, vai trò của người thầy luôn được người đời tôn kính, đạo thầy trò luôn được giữ gìn, khắc ghi .
Đã đi theo nghề dạy học là gật đầu sự thiệt thòi và hi sinh, nhiều lúc là sự phũ phàng của đời sống, nên người thầy còn phải giàu lòng vị tha, cao thường thì mới hoàn toàn có thể sống sót trong nghề được, mới là “ kỹ sư tâm hồn ” được .

Người ta thường ví rằng người thầy như những người lái đò chở những vị khách sang sông nhưng mấy ai ngoảnh lại. Những vị khách ấy đã cập bến cảng của tri thức để vươn cao vươn xa hơn nữa trong chặng đường của tương lai

Hơn nữa, so với giáo viên dạy học không chỉ là nghĩa vụ và trách nhiệm mà còn là tình thương, niềm vui của người giáo viên, không riêng gì là niềm vui của cá thể mình mà còn là niềm vui của học trò, niềm vui của xã hội, tôi vui khi biết kỹ năng và kiến thức được mình trang bị có ích cho học viên tôi, giúp học viên tôi thành đạt, niềm hạnh phúc và tôi buồn khi biết học viên mình lầm lạc, sa ngã … có nghề nghiệp nào vinh dự, niềm hạnh phúc và có những cung bậc tình cảm như nghề giáo không ?
Những người thầy cô luôn yêu thương trò như những người con của mình, những lần vô tình mắc lỗi là những lần phải khiến người thầy suy tư lo ngại hay những lúc đạt được thành tích tốt là niềm vui vỡ oà hiện rõ trên khuôn mặt của người làm thầy. Thầy cô giáo như những người cha người mẹ của những học trò vậy .
Ngày tháng cứ lặng lẽ trôi, những hạt bụi trắng vương trên mái tóc của thầy. Những bài hát về Nghề giáo viên được nhiều người nghệ sĩ viết lên và trong đó có Bài hát ” Bụi Phấn ” mà nghệ sĩ Đan Trường đã bộc lộ :

” Khi Thầy viết bảng
Bụi   phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào
Rơi trên bục giảng
Có hạt bụi nào
Vương trên tóc Thầy
Em yêu phút giây này
Thầy em, tóc như bạc thêm
Bạc thêm vì bụi phấn
Cho em bài học hay
Mai sau lớn, nên người
Làm sao, có thể nào quên?
Ngày xưa Thầy dạy dỗ
Khi em tuổi còn thơ.”

Lời bài hát “Bụi Phấn” của Vũ Hoàng, nhạc sỹ Trương Quang Lục phổ nhạc

Những lời bài hát này khiến tôi nghẹn ngào xúc động, tôi yêu và biết ơn những thầy cô những người lái đò thầm lặng .

An Chi

Tôi yêu nghề giáo  – ảnh An Chi

Ngày nay, so với sự văn minh và thay đổi của nền giáo dục như hiện tại, yên cầu những con người được giảng dạy vừa có đạo đức vừa năng lượng tương thích với nhu yếu ngày càng thay đổi và năng động của xã hội. Vì thế mà điều thiết yếu ở người thầy đó là sự nâng cấp cải tiến, thay đổi, vận dụng những chiêu thức dạy học theo hướng ứng dụng công nghệ tiên tiến văn minh và hơn hết phải luôn coi trọng rèn luyện và tu dưỡng đạo đức, phẩm chất để là tấm gương sáng để thế hệ trẻ noi theo. Và nếu được quay lại sáu năm trước thì tôi vẫn chọn là nghề giáo tôi yêu

Source: https://evbn.org
Category: Giáo Viên