#91 bài thơ về tình bạn tuổi học trò hay, đong đầy cảm xúc

Thơ về tình bạn tuổi học trò, những bài thơ hay, đong đầy kỉ niệm. Tuổi học trò hồn nhiên,tinh nghịch với những kỉ niệm bên thằng bạn thân,cô bạn tri kỉ hay kỉ niệm cùng những người bạn cùng lớp,cùng trường. Những kỉ niệm đó sẽ mai không phai,theo ta cùng năm tháng. Cùng chia sẻ chùm thơ hay sau đây để sống lại với tuổi học trò mơ mộng bạn nhé !

Chùm thơ về tình bạn tuổi học trò hay nhất

Thơ về tình bạn tuổi học trò hay nhất sẽ mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Nó sẽ đưa bạn sống lại những kỉ niệm trong sáng,ngây thơ,khó phai mờ với những đứa bạn cùng trường,cùng lớp,những kỉ niệm thời cắp sách không thể nào quên.

Tình bạn

Tình nào đẹp bằng tình bằng hữu

Cùng sẻ chia vui thú-buồn đauNơi nào ta cũng có nhauBạn bè ta mãi gởi trao tâm tìnhBạn cứ gọi ! khi mình thổn thứcHay khi lòng bứt rứt không yênCó ta bên bạn xua phiềnKhắc ghi bạn nhé nỗi niềm riêng tưBạn hãy gọi dẫu từ xa lắmTa sẵn sàng chuẩn bị khóc đẫm cùng nhauSớt chia bao nỗi nghẹn ngàoChỉ cần bạn được với bao khối sầu !Bạn đừng vội gục đầu than tráchBởi cuộc sống thử thách đắng cayBạn buồn tôi sẽ kề vaiĐừng khi nào để bi ai tủi hờnBạn nhớ nhé … đơn độc .. hãy đếnNhững bè bạn là bến yêu thươngMãi luôn giúp bạn kiên cườngXóa tan phiền não, sầu vương .. giã từ ! !

Năm tháng bạn bè 

Ta có trong năm tháng bạn hữuTrong lối mòn xưa cỏ rêu cheNửa đời chìm nổi về bên bạnLại vui như chẳng nắng sương gìTa có trong năm tháng bè bạnMạ trong ngọn gió lạnh nhạt khuyaCha trong hạt cát đêm sao hiệnVà em trong đèo núi cách chiaTa có trong năm tháng bè bạnNiềm thương nỗi nhớ với mê hồnCâu thơ thức đến canh gà muộnTóc bạc bên đèn đọc nhau ngheTa như sóng ấy dễ tan điBạn là ghềnh đá dấu ta ghiNhững gì sâu thẳm ngoài vô tậnĐều có cho ta giữa bè bạnRét quá nên thơ không hề ngủĐốt lên ngọn lửa ấm lòng nhauNgoài kia sông nép vào bóng cỏĐêm lạnh vắt ngang tiếng còi tàu …

Gửi người áo trắng

( Thụy Thảo )

Một ngày thấy mình không còn muốn khóc?
Nỗi buồn xưa đã nhạt nhẽo quá rồi.. !
Chợt biết tình yêu không hẳn là biển rộng..!
Những gì một thời ta đau đớn khôn nguôi..!

Một ngày thấy mình cười sao khó quá?
Tán phượng xanh đã đổ mấy lá vàng..
Có những người chưa bao giờ gặp lại..
Kể từ bãi trường độ ấy- thu sáng..

Ta đã cất tà áo dài ngày nọ
Cả những câu thơ biết khóc biết cười
Cả một thời không biết mình trẻ dại
Trong trẻo vui đùa mười tám đôi mươi..

Cả tình yêu, tà áo dài, tán phượng..
Ta ngỡ sẽ theo chân đến suốt cuộc đời
Câu thơ biết cái năm mười chín tuổi
Hai mốt rồi đã biết chỉ thơ thôi..

Ta chẳng gửi lại bài thơ áo trắng
Nỗi buồn ngây ngô cũng hóa đá lâu rồi
Chỉ còn tán phượng bên đường hoài đứng đợi.
Những tà áo dài mười tám, đôi mươi..

Sân trường thuở mười sáu

( NGUYỄN THÁI DƯƠNG )

Hoa phượng tàn, xác phượng rụng ngẩn ngơ
Thảng thốt tiếng ve rơi chiều lặng gió
Ba mươi tuổi lòng bỗng quay quắt nhớ
Về sân trường thuở mười sáu mười lăm

Nơi tàng cây xao xác lá bâng khuâng
Ta đứng dưới cơn mưa chiều xa vắng
Người con gái đi ngang nhìn lãng mạn
Nở nụ cười mới khó hiểu làm sao !

Nơi nằm ngoan những vạt cỏ ca dao
Ru đôi lứa ban trưa vào tình tự
Tuổi mười sáu riêng lòng ta lúc đó
Phải không em thầm kín đến dường nào

Ngày quen nhau đêm dằng dặc chiêm bao
Em hiển hiện, em chập chờn chiếc bóng
Hoa phượng nở bất ngờ hoa phượng rụng
Tiếng ve gần bất chợt hóa xa xôi

Ngẩn ngơ lòng vô cớ những buồn vui
Tập nhật ký dịu dàng dòng mực tím,
Từng trang viết bàng hoàng bao kỷ niệm
Về thân thương một mùa hạ đầu đời

Mười lăm năm vẫn tàng phượng ấy thôi
Và tiếng ve vẫn tiếng ve ngày cũ
Người bạn gái năm nào, giờ, có nhớ
Như lòng mình khi về lại trường xưa .

Còn mãi..

Tác giả : Hồng Liễu

Ngày xưa rồi cũng đi qua
Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa
Đường qua lối cũ trường xưa
Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày
Bây giờ lối ấy còn ai
Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?
Bồi hồi nhớ nhớ thương thương
Biết bao kỷ niệm còn vương một thời…!
Bảng đen phấn trắng cả đời
Những câu thơ cũ cắt rời từ khi…
Thôi đành đếm bước quay đi
Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!
Xa rồi để nhớ thẫn thờ
Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve
Quay vòng dĩ vãng lặng nghe… !
Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!

Phượng mơ

( HÀ ĐÌNH NGUYÊN )

Nhánh phượng hồng rũ xuống
Đọng buồn trong mắt ai
Bàn tay nào luống cuống
Nắm vội một bàn tay

Xa nhau mấy mươi ngày
Hay sẽ không gặp lại
Tuổi học trò vụng dại
Chỉ còn một buổi nay
Rồi sân trường sẽ vắng
Những tà áo trắng bay
Gốc phượng nằm thinh lặng
Nhớ nhịp guốc vui tai
Trở mình trong trang vở
Vài chiếc lá thuộc bài
Dăm bài thơ dang dở
Một mối tình phôi thai
Dẫu ngày tháng tàn phai
Phượng hồng còn mơ mãi
Tuổi học trò dấu ái
Một thuở nào nồng say .

Hoài niệm

Tác giả : Hàn Phong Tử

Xào xạc lá vàng bay trong gió,
Sân trường vắng lặng tiếng đùa vui.
Mình tôi bước giữa sân trường cũ,
Nghe tiếng ve buồn gọi hè sang!
Nhặt cánh phượng rơi lòng xao xuyến,
Bâng khuâng nhớ lại kỷ niệm xưa!
Bóng dáng thầy cô cùng bạn học,
Giờ đây chẳng biết ở nơi nao?

Bạn bè ơi

Cái thời áo trắng mộng mơ 
Nhớ hoài cái thưở còn thơ đến trường 
Yêu sao tà áo thân thương 
Dịu dàng tha thướt vấn vương bên đời

Tung bay tà áo buông lơi 
Như làng mây trắng cùng trời thong dong 
Cái thời áo trắng phượng hồng 
Bâng khuâng nổi nhớ phiêu bồng dáng ai

Tình thơ chưa kịp trao tay 
Hạ ơi ! Tôi nhớ áo dài hôm nao
Sân trường áo trắng hôm nào 
Nhớ về nơi ấy dạt dào tình thương

Cái thời tôi mãi vấn vương 
Hạ cho tôi gởi lời thương tới người 
Cái thời áo trắng rạng ngời 
Hạ ơi tôi mãi nhớ người năm xưa …!

Thơ về tình bạn tuổi học trò đong đầy cảm xúc

Tình bạn tuổi học trò rất khác với thứ tình cảm khác, như tình thầy trò đó là cả một niềm kính trọng còn tình yêu tuổi học trò thì sẽ có sự nhớ nhung mang nét ngây thơ hồn nhiên trong sáng. Hãy cùng dành những tình cảm lắng đọng để thưởng thức những bài thơ lục bát, thơ về tình bạn tuổi học trò đong đầy cảm xúc dưới đây.

Cho một người hạ cũ

( Phạm Nhã Thu )

Ừ thôi, trả phía sân trường
Dấu chân hai đứa thuở dường như yêu
Tháng năm chiếc lá rơi vèo
Hoa bằng lăng cứ tím cheo leo lòng
Sau này còn nhớ hay không
Mắt người hôm ấy điếng hồn của ta
Trái tim ngơ ngác ngã ba
Chúng mình sau rốt vẫn là bạn thôi

Đi qua cảm xúc một thời
Mới hay thuở ấy có người thầm thương
Bây giờ hai đứa ra trường
Vô tình thôi, có chút vương vấn nào
Bằng lăng tím đến xa nhau
Câu thơ không gửi cũng nhàu vệt mong

Ngày cuối nghe tiếng trống trường
Nghe nôn nao cả con đường học tan
Hái về một đoá bằng lăng
Đinh đem tặng
Lại lặng thầm cho thôi
Người ở đây – mai xa rồi
Ngoảnh đầu mình giấu những lời dấu yêu
Một chiếc lá nữa rơi vèo
Thế là đã đủ để neo lòng mình…

Còn Mãi

. Tác giả : Hồng Liễu

Ngày xưa rồi cũng đi qua
Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa
Đường qua lối cũ trường xưa
Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngày
Bây giờ lối ấy còn ai
Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?
Bồi hồi nhớ nhớ thương thương
Biết bao kỷ niệm còn vương một thời…!
Bảng đen phấn trắng cả đời
Những câu thơ cũ cắt rời từ khi…
Thôi đành đếm bước quay đi
Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!
Xa rồi để nhớ thẫn thờ
Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve
Quay vòng dĩ vãng lặng nghe… !
Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!

Tình Bạn

( Thụy Anh )

Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng

Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ

Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…

Mình Và Cậu

( Huỳnh Minh Nhật )

Ta là bạn và suốt đời là bạn
Dẫu thời gian chan chứa mối duyên thừa
Mình và cậu đâu có những chiều mưa
Hay nhớ nhung khi gió thu vừa đến

Nếu cậu buồn mình sẽ ở cạnh bên
Đem cho cậu đôi ba lời chia sẻ
Với tấm lòng và một câu mắng nhẹ
Mạnh mẽ lên, không lẽ cứ khóc hoài

Mình với cậu chỉ có thể vậy thôi
Nếu tóc cậu gió vô tình làm rối
Mình sẽ mắng gió đi đâu mà vội
Rồi đôi tay cậu hãy vuốt tóc mềm

Mình với cậu sẽ chẳng có gì thêm
Ngoài tình bạn bao la không bờ bến
Lỡ cậu mệt hãy nhắn cho mình đến
Nhưng vai mình cậu không thể tựa lên

Cậu biết rồi mà sao cứ gọi tên
Trong giấc mơ chuyện yêu đương vô nghĩa
Mình là bạn đừng lạc trong cơn mộng
Nếu tặng hoa xin đừng tặng hoa hồng

Gửi bạn tôi

Tôi luôn nghĩ tất cả chúng ta là bạnThế nên tôi thường mạnh dạn nói ngayViệc làm của bạn thế nàyThật là sai lầm không hay chút nàoTốt cho bạn mà sao chẳng hiểuChơi với nhau từ tiểu học màKhó khăn cứ việc nói raBạn ơi tôi chẳng nề hà điều chiBạn hãy hiểu điều tôi nói ?Đừng hấp tấp vội vàng đối chọi với nhauHãy nên xét lại từ đầuChuyện gì cũng có trước sau bạn àTôi luôn muốn ta sẽ mãiSống ở bên nhau như lái với thuyềnDù cho sóng gió truân chuyênĐôi ta vẫn cứ vẹn nguyên thâm tình .

Nhớ bạn

Tác giả : Hương Giang

Mình không gặp bạn hiền yêu dấu ,Hai đứa thân, từ thuở lớp ba .Bây giờ bạn lấy chồng xaCon thơ bận quá đôi ta khó gần .Tôi khuya sớm cần mẫn thao tácVà còn đang học miết bạn ơiVề nhà mình chẳng nghỉ ngơiChồng con lo ngại đứng ngồi không yên .Nhiều khi muốn hàn huyên một lúcNhưng quá xa bạn thức khuya cùngTrên dòng lưu bút mình dùngViết lên nỗi nhớ ngày chung đến trường .Kể sao hết tình thương ngày ấyBạn với tôi đều thấy niềm vuiNụ cười luôn thắm trên môiĐi đâu hai đứa sóng đôi chuyện trò .Giờ xa bạn muốn cho gần lạiĐể gặp nhau nhắc mãi tuổi thơNgày xưa đôi bạn như mơGiờ đây xa cách mịt mờ nhớ nhung …

Ngày xưa hoa phượng

( HỒ THỤY MỸ HẠNH )

Bây giờ ai đã quên chưa ?
Màu hoa phượng nở khi Hè vừa sang
Bâng khuâng dưới ánh nắng vàng
Tặng nhau cánh phượng ai mang đi rồi
Ngày xưa chỉ có vậy thôi
Có ai biết được để rồi cách xa
Mùa Hè từng mùa Hè qua
Tiếc hoài cái tuổi ngọc ngà chẳng quên
Nỗi buồn không thể đặt tên
Nhẹ nhàng nhưng lại mông mênh trong lòng
Ai còn nhớ kỷ niệm không?
Ngày xưa, một cánh phượng hồng đã trao .

Đôi Bạn

( Tác giả : Trương Thị Anh )

Nhớ xưa áo trắng tinh khôiHọc tan ở lớp sóng đôi đi vềĐôi bạn hẹn ước cùng thềThi vào ĐH ta về trường chungSắp ngày ĐH trường xaBạn xinh nên có người ta hỏi trầuThẹn thùng ngúng nguẩy vài câuRồi bạn cũng phải gật đầu người taCòn tôi liên tục học xaĐến khi về lại bạn đã hai conGặp nhau nước mắt nỉ nonÔn bao kỷ niệm thời còn hoa niênNhìn cảnh bạn cũng điền viên

Vui mừng hai đứa triền miên nói cười

Nhìn bạn lòng tôi bồi hồiMỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương .

Trên đây là chùm thơ về tình bạn tuổi học trò hay, đong đầy cảm xúc do giupban.com tổng hợp. Hi vọng bài viết đã mang lại cho bạn thêm nhiều xúc cản khó phai. Hãy dành vài phút lắng lòng chùm chùm thơ để sống lại với những tháng ngày mơ mộng của tuổi học trò khó phai bạn nhé !

Source: https://evbn.org
Category: Học Sinh