Buôn làng Tây Nguyên đang vào mùa lễ hội cà phê náo nức, tưng bừng rộn rã cồng chiêng. Nếu chàng Đăm Săn bước ra từ thiên sử thi xa xưa để hòa nhập vào nhịp vui của cuộc sống hôm nay, anh chị nghĩ chà

Câu trả lời (2)

Minh Lệ
07/09/2019 09:50:02

Tôi là Đăm Săn, tôi là một tù trưởng giàu có và tôi là một hình tượng của người dân Tây nguyên. Không những thế tôi còn là nhân vật được nhắc đến trongtruyện Mtao mxây. Chắc các bạn đã đọc truyện đó rồi như các bạn cũng đã biết tôi là một nhân vật như thế nào. Tôi muốn kể lại cho các bạn một trong những chiến công của tôi đó chính là đánh bại tên tù trưởng độc ác và vô dụng Mtao Mxây.
Trước hết, tôi được mọi người nhận xét là người có vẻ đẹp ngoại hình hoàn mĩ theo quan niệm của người Ê đê chúng tôi và bản thân tôi cũng cảm thấy điều đó Chẳng thế mà rất nhiều cô gái đã để ý đến tôi và mong muốn được làm vợ tôi. Vẻ đẹp của tôi được các cô giá trong làng miêu bằng những mĩ từ trang trọng và tôi thấy rất tự hào về điều đó.. Tôi có giọng nói hào sảng, vang dộng bất cứ ai khi nghe thấy tôi ra lệnh cho tôi tớ chuẩn bị lễ vật cúng thần hay mời tất cả buôn làng ăn mừng hay trong những lễ hội chiêng trống thì cũng có đôi phần nể phục. Tôi có hình dáng phi thường, vạm vỡ, các già làng thường nói tôi đậm chất tự nhiên Tây Nguyên. Tóc tôi dài thả xuống đầy cái nong hoa ; bắp chân to bằng cây xà ngang, bắp đùi to bằng ống bễ, sức ngang sức voi đực, hơi thở ầm tựa sấm, mắt long lanh như chim ghếch ăn hoa tre. Tôi thường mặc những trang phục oai nghiêm, thể hiện sức mạnh, uy quyền và sự giàu có : ngực tôi quán chéo một tấm mền chiến, khoác tấm áo chiến, có đủ gươm giáo Và tôi rất lấy làm tự hào khi nói với các bạn là tôi có rất nhiều của cải, sung túc, có chiêng đống, voi bầy, la nhiều, bạn bè như nêm như xếp, các tù trưởng khác khiêng lễ vật đến kết thân. Tôi không ngại ngùng hay khiêm tốn mà thực tế là tôi chính là niềm tự hào của cả bộ tộc. Sự giàu có, phồn vinh của tôi cũng là sự hùng mạnh của buôn làng .
 
Một trong những chiến công vang dội nhất của tôi đó chính là đánh bại được tên tù trưởng Mtao Mxây hèn nhát một tên tù trưởng mà lại không có tinh thần khiêu chiến. Tôi đã được biết từ lâu đó là một tên tù trưởng luôn ức hiếp kẻ yếu và là một tên tù trưởng tham lam tàn nhẫn. Tôi đã có ý định đến khiêu chiến với hắn từ lâu nhưng chưa có cơ hội. Nhân chuyện tôi được biết hắn ngày càng tàn sát người dân vô cớ, tôi đã quyết định đến đánh chiến với hắn một chuyến để đọ tài cao thấp và phần nào cũng để hai làng quy về một mối dễ bề làm ăn. Buổi sáng hôm ấy tôi đã đến khiêu chiến với hắn.
. Bước vào lãnh địa của Mtao Mxây, tôi dõng dạc, đường hoàng tới tận chân cầu thang nhà kẻ thù mà khiêu chiến: “Ơ diêng! Ta thách nhà ngươi xuống đây đọ đao với ta đấy”. Trước thái độ trêu ngươi trọc tức của Mtao Mxây, tôi đã thẳng thắn tuyên bố: “Ngươi không xuống ư? Ta sẽ lấy cái sàn hiên của nhà ngươi. .. cho mà xem”. Lời nói đầy dũng mãnh đó của tôi có phần làm cho Mtao Mxây hung bạo dù kiêu căng ngạo mạn cũng phải khiếp sợ dè chừng bước xuống chấp nhận lời thách đấu của tôi. Khi Mtao mxay bước xuống trông dán vẻ của hắn khiến tôi lấy làm buồn cười “Hắn đóng một cáu khố sọc. .. dày mút”; “khiên hắn.. . cầu vồng”,. Hắn chính là biểu tượng chân dung của một con người hung hãn và dữ tợn như một vị thần ác. Nhưng đối lập với bề ngoài dũng mãnh đó, hắn thực chất chỉ là một tên đê tiện, đớn hèn. Chưa giáp mặt với tôi mà hắn đã tỏ ra khiếp nhược. Lời nói của hắn với tôi lộ ra sự hèn nhát “Ta sợ ngươi đâm ta khi ta đang đi lắm”. Đáp lịa hắn tôi đã bộc lộ sự khinh bỉ kẻ thù bằng tinh thần thượng võ của mình: “Sao ta lại đâm ngươi khi ngươi đang đi nhỉ? Ngươi xem.. . nữa là”. Tôi tự tin là mình có tài ăn nói và ở đây tôi cũng đã tận dụng hết sức những khả năng của mình kể cả khả năng nói chuyện để dụ buộc cho hắn phải rời bỏ hang ổ của mình. Cuối cùng hắn cũng chịu bước ra và tôi đã đạt được mục đích của mình. Từ khi nhìn thấy điệu bộ của hắn tôi đã nắm chắc phần thắng trong tay và bước vào trận đấu tôi có một thái độ rất tự nhiên còn hắn thì hoàn toàn khác hẳn, vẫn cái thái độ sợ sệt của hắn khiến tôi càng tự tin. Chúng tôi đánh nhau trong ba trận đấu.
Hiệp thứ nhất là hiệp đầu tiên nhưng cũng khá là ác liệt. Mtao mxay bắt đầu với những hành động múa khiên loạn xạ “kêu lạch cạnh như quả mướp khô”Hắn bước thấp bước cao không hề có dáng điệu là một người luyện võ nhưng vẫn huyênh hoang là được học thần rồng là tướng quen đánh trăm trận quen xéo nát thiên hạ. Được tiếp xúc với hắn tôi mới thấy được cái vẻ huyên hoang của hắn thật khiến người khác khó chịu, dường như hắn không nhớ ra tôi cũng là một kẻ luyện võ hay sao mà laị dám huyên hoang với tôi như thế.. Tôi chỉ nhìn hắn cười tủm mà không hề nhúc nhích, tôi chưa vội, tôi đang chờ xem hắn múa cái thứ võ gì mà dám sưng là học được thần. Sau vài thê võ của hắn mà tôi cũng không biết đó có phải là thế võ không nữa, khi đó tôi mới thể hiện mình bằng những thé võ tôi khá quen thuộc mỗi lần xốc tới tôi vượt một đồi tranh mỗi lần xốc tới vượt một đồi lồ ô.. Sang hiệp thứ hai hắn đã đuối sức và cầu cứa Hơ Nhị ném cho hắn một miếng trầu. Tôi không hiểu hắn nghĩ sao mà lại bảo vợ tôi giúp hắn khi mà hắn đang là kẻ thù của chúng tôi cơ chứ. Và hiển nhiên vợ tôi đã không ném cho hắn trầu mà nàng lại rất hiểu ý tôi thay vào đó nàng ném cho tôi.
Nhận được miếng trầu từ tay vợ sức mạnh của tôi càng tăng lên gấp bội chàng múa khiên như gió bão như lốc núi ba lần rạn nứt ba đồi tranh bật rễ cây giáo thần của tôi nhằm vào đùi, vào người Mtao Mxây mà phóng tới, mà đâm vào nhưng không thủng. Trận chiến đã lên đến đỉnh điểm khiến tôi đã thấm mệt. Bước sang hiệp giao đấu thứ ba tôi vừa chạy, vừa mộng thấy ông trời, rồi được ông trời chỉ dẫn. Khi đó tôi cảm thấy dường như cả thế giới đang dừng lại chỉ con tôi và ông trời, ông đã nói cho tôi một kế khiến trận đấu kết thúc nhanh chóng. Dường như ông đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh khiến tôi cảm thấy sảng khoái mạnh mẽ hẳn lên. Với lời chỉ dẫn mách nước của ông tôi đã nhanh nhẹn dứt khoát kết thúc trận chiến một cách nhanh chóng. Bằng một đòn chí mạng khiến cho hắn ngã chỏng queo. Hắn thảm bại, chạy trốn cầu xin tôi nhưng tôi không hề khoan nhượng. Tôi kể tội, kết án kẻ thù rồi đâm phập cho hắn một phát. Hành động đó tôi không phải là tôi có tính khát máu mà các bạn phải hiểu đó là lối hành xử quen thuộc, thường thấy ở các thủ lĩnh anh hùng thời cổ đại khi kẻ thù xúc phạm tới danh dự, điều thiêng liêng, cao quý nhất của họ. Tôi không khiến cho cảnh máu chảy đầu rơi xảy ra mà tôi khuyên nhủ dân làng trong bộ tộc của Mtao Mxây cùng hòa nhập với bộ tộc của mình để cùng nhau xây dựng dân làng lớn mạnh hơn với thái độ nhẹ nhàng,. Kết thúc trân đấu tôi vui lắm nên đã về bản tổ chức ăn mừng. Lễ ăn mừng chiến thắng là một chuỗi những ngày hội dài kéo dài hết mùa khô và được tổ chức linh đình và sang trọng; đông vui, nhộn nhịp; với đầy đủ phong tục tập quán của đồng bào Ê- đê Tây Nguyên chúng tôi.
Tôi rất tự hào khi tôi khi từ nay tôi trở thành một người tù trưởng giàu có hơn một dũng tướng tràn đầy sức trai tráng.. Nguồn động lực thôi thúc tôi chiến đấu đó chính là những tình cảm cao quý nhất đối với tôi đó là tình cảm gia đình tình cảm với buôn làng với cuộc sống bình yên của buôn làng

Source: https://evbn.org
Category: Lễ Hội