Lời bài hát Hỡi Thế Gian Tình Là Gì – Lệnh Hồ Khang

Lời bài hát

Rượu tuy cay thế mà ngọt…
Tình tuy ngọt thế mà cay…
Rượu giết ta say thì ngày mai ta tỉnh
Tình giết ta rồi ta rồi ta bất tỉnh đến thiên thu

Tương Tư hay Đa Tình cái thứ ta ghét nhất
Vốn chẳng phồn hoa như ở chốn bồng lai, chỉ ôm lệ dài lao xuống vực
Vẫn có Phong, chẳng có Nguyệt
Lá không Hoa, lại có Tuyết

Ta ước một lần được viên mãn, trời nào cho như ý nguyện
Do nhân thế quá phủ phàng, hay do ta mắc khiến khuyết
Tiến không xong, lùi không được, ta cô liêu trong vọng tuyệt
Lúc cô đơn, lúc ngã quỵ, còn có tửu là người bạn giải khuây

Rồi men cay thấm đẩm vào tim mặc tâm tư ta tự tuyệt
Tự tuyệt tất cả buồn vui, ta quên hết thế sự trên đời
Tâm thương hòa dòng thác chảy, nằm vòng xoáy cố sức ta bơi
Ta ước mình hóa “Phượng Hoàng”, chẳng cần gì ngoài “Cẩm Mịch” thôi

Ta ước ngược lại thật ra ta đã hóa thành “Nhuận Ngọc” rồi
Nhất niệm thì thành ma, nhất kiếp ta xa ngã
Sầu nhân ly bám ta, “Bất Nhiễm” không lối ra
Hỏi thế gian tình là chi? sao hoa rơi hữu ý

Thủy vô tình chảy mãi nhật dạ bất nan vi
Hỏi thế gian tình là gì? thề thốt ắt phân li
Lệ hòa men vì một người vốn không là tri kỷ
Hoa thơm, hoa đẹp, hoa vẫn tàn…

Tình nặng, tình sâu, tình vẫn tan…
Rượu đắng, rượu cay, mãi không hết…
Người hứa, người thề, người vẫn quên…
Nếu mà nói về hoa không tàn hoa chỉ nằm ở trong tranh

Còn mà nếu mà nói về “Hoa Bỉ Ngạn” tả tình duyên đã không thành
Tình đậm sâu, dài lâu, tình này nằm trong mơ
Một thân một mình chờ người bơ vơ họ lại nói là tình này khờ
Ờ thì khờ… thì đã sao… một mình thì đã sao?

Có ai thấu được tấm chân tình này thế nào?
Về đâu, khi mình say, ai cho ai, mượn bờ vai
À là do… do mình say…
Ta muốn khóc cho vơi nhẹ lòng, tiếc thay “Thiên Địa Vô Song”

Nhân sinh là ngàn nỗi khổ, như triều lộ cứ song song
Đồng hành với ta là bao khúc hát, ta gọi đó là “Tình Sương”
Chìm vào phù du quên lãng, say giấc chốn tình trường
Ta không nhớ, ta không quên, ta không yêu, ta không hận

Ta biết là ta chưa say, nhưng ta đang say trong cơn mê vô tận
Uyên Ương thì có đôi, “Đào Hoa” rơi khắp lối
Người thương không giữ nổi, tửu lượng có thế thôi…

Hỏi thế gian tình là chi? sao hoa rơi hữu ý
Thủy vô tình chảy mãi nhật dạ bất nan vi
Hỏi thế gian tình là gì? thề thốt ắt phân li
Lệ hòa men vì một người vốn không là tri kỷ

Hoa thơm, hoa đẹp, hoa vẫn tàn…
Tình nặng, tình sâu, tình vẫn tan…
Rượu đắng, rượu cay, mãi không hết…
Người hứa, người thề, người vẫn quên

Bạn đánh giá chất lượng

bản lyrics

này như thế nào?

Tốt

Tệ